nếu đã có liều thuốc quay về quá khứ, chắc chắn hơn tôi đã uống để được trở về bên cạnh năm 21 tuổi và tát cho bản thân một chiếc tỉnh ngộ.
Nhà tôi nghèo, ba mẹ làm nông, đông anh người mẹ, thuở nhỏ tôi sống trong thiếu thốn. Lúc nào thì cũng tự ti kém hơn các bạn Lại học hành trung bình không đâu ra đâu, tốt nghiệp cấp 3, tôi lên TP. Hồ Chí Minh kiếm sống, quyết tâm đổi đời.
Tôi làm đủ việc nhưng chẳng nhận được tin báo bao nhiêu đồng, tháng nào thì cũng tiêu hết thì lấy đâu tiền gửi về quê cho mẹ. Năm 21 tuổi, có hai chị ở xóm trọ rủ tôi vào làm trong quán karaoke. Theo lời các thiếu nữ thì chỉ cần có bưng bê, cố chuốc cho khách uống nhiều, khách uống bao nhiêu thì tôi thừa kế hoa hồng từng ấy Lương thì cao, khách vào môi trường xung quanh đó lại phóng khoáng, “bo” cho vài trăm, vài triệu là chuyện thường.
Nghe họ nói xuôi tai nên tôi đăng ký dự thi đi làm khởi đầu thì khá sợ nhưng dần dần quen hết. Tôi lại dễ bắt nhịp được với hoàn cảnh mới, học hỏi nhanh nhạy nên sớm có phương pháp lấy lòng nam nhi Quả nhiên, chỉ sang tháng thứ 3, tôi đã dư ra được gần chục triệu đồng. Năm đầu tiên tôi còn gửi về cho mẹ được vài triệu đỡ đần. Nhưng về sau, do cần tiền cho váy vóc, son phấn, túi xách tay để bằng phương pháp thiếu nữ em khác, để khách “có tình yêu hơn”, nên tôi chẳng dư được đồng nào nữa.
Thiếu tiền, tôi đồng ý lên giường, để họ mặc nhiên sờ soạng. Họ đều là khách VIP của quán, gọi món không cần bận tâm nhìn giá mà thứ nào thì cũng đắt, cũng chát. “Bo” cho tiếp viên thì chẳng cần đếm. Cứ tiện tay rút tiền là cài vào áo ngực của tôi.

Tôi quan sát mình sống quá buông thả trong 3 năm qua Ảnh minh họa.
3 năm làm ở đó, tôi không đủ mình trọn vẹn biệt lập với xe thiếu nữ khác. thời đại mưu cầu hợp chất đẩy tôi vào con đường nhơ nhớp, ánh sáng của đèn nhập nhoạng và lối sống buông thả, bất cần… Và rồi đồ vật gi đến cũng đến, tôi mắc bệnh tim la Lúc đọc Organic Search tìm kiếm tự nhiên xét nghiệm, tôi ngã quỵ, tưởng cuộc sống mình đến đấy là chấm dứt Lúc đối lập với bị bệnh tôi mới bừng tỉnh muốn thoát khỏi cuộc sống đen tôíđó.
May mắn tôi phát hiện bệnh sớm nên điều trị khỏi. thời hạn đó tôi cũng đoạn tuyệt với công việc dán đó, không ngon đồng nào trong tay vì đã tiêu hết vào việc chữa trị Tôi quay về xin làm ở một xưởng may gia công seo gần nhà. Tiền lương ít ỏi, ngơi nghỉ từ sáng tới tối, đau lưng mỏi tay nhưng tôi chấp nhận được được vì không thích sống cuộc sống là”tay vịn” nhơ nhớp cho bao người nam nhi
Mẹ tôi vui hơn thấy lúc tôi oằn èo trong nhà Mà cứ nhìn thấy ngay tôi thì mẹ lại giục lấy chồng. Tôi khất lần khất lượt, ở quê tôi, nữ game không lên tiếng TP. Hồ Chí Minh ngơi nghỉ thì đều cưới từ lúc 20 – 21 tuổi, vậy cho nên tuổi của tôi bị coi là “quá lứa” rồi. Tôi muốn làm lấy chồng cho yên chuyện, song không biết từ đâu mà đám trai làng nghe được chuyện tôi từng làm trong quán karaoke, cứ thế đồn nhau, Organic Search tìm kiếm tự nhiên chẳng ai theo đuổi tôi nữa. ba mẹ buồn lắm nhưng vẫn trầm cảm gì trước mặt tôi, sợ tôi nghĩ quẩn, sợ tôi bỏ đi.
Tôi được mai mối cho một người con trai 36 tuổi ở làng khác, nhưng quen biết được những điều gì hơn 1-5 thì người ta muốn tự động không liên lạc tiếp với tôi. Một người khác thì cũng yêu nhau được 3 tháng, anh ấy cũng dự kiến sẽ cưới, vậy mà ba mẹ anh ấy nghe được chuyện cũ của tôi liền phản đối. Thấy họ chẳng coi mình ra gì nên tôi cũng chủ động chia ly Vì 3 năm quá khứ tăm tối kia mà giờ cái giá tôi phải trả lại đau đến mức thế!
không lẽ không ngon con trai nào chấp nhận được được những người như tôi? không lẽ tôi phải cô độc đến già? làm gì để chuộc lại quá khứ đây hả mọi người?
Theo H.D/Gia đình & Xã hội
- Câu chuyện nhà trai không được đầy đủ vào TP Quảng Ninh đón dâu vì Covid-19: Hai gia đình đã gặp gỡ, trao lễ ngay tại… trạm BOT
Nhận xét
Đăng nhận xét